40 năm Bản Di chúc lịch sử của Chủ tịch Hồ Chí Minh

Lượt xem: 117

Mở đầu bản Di chúc, Bác đã khẳng định một niềm tin vững chắc vào thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Mỹ của nhân dân ta: “Cuộc chống Mỹ, cứu nước của nhân dân ta dù phải kinh qua gian khổ, hy sinh nhiều hơn nữa, song nhất định thắng lợi hoàn toàn.

Đó là một điều chắc chắn”.

Niềm tin ấy của Bác đã thành sự thật. Ngày 30-4-1975, chiến dịch lịch sử mang tên Người đã toàn thắng. Một nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, độc lập…

Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, là điều Bác tin nhất định sẽ đến. Song điều Bác Hồ quan tâm nhiều nhất, suy nghĩ nhiều nhất, chính là vấn đề xây dựng Đảng ta. Người viết: “Trước hết nói về Đảng“, 5 chữ này Bác gạch dưới. Ngày 11-5-1968, tức là 3 năm sau, Bác lại viết:

Theo ý tôi, việc cần phải làm trước tiên là chỉnh đốn lại Đảng, làm cho mỗi đảng viên, mỗi đoàn viên, mỗi chi bộ đều ra sức làm trọn nhiệm vụ Đảng giao phó cho mình, toàn tâm toàn ý phục vụ nhân dân. Làm được như vậy, thì dù công việc to lớn mấy, khó khăn mấy chúng ta cũng nhất định thắng lợi“.

Nói đến Đảng, là Bác nói đến hai vấn đề quan trọng nhất: đoàn kết và đạo đức cách mạng. Bác viết:

“Nhờ đoàn kết chặt chẽ, một lòng một dạ phục vụ giai cấp, phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc, cho nên từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta đã đoàn kết, tổ chức và lãnh đạo nhân dân ta hăng hái đấu tranh tiến từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.

Đoàn kết là một truyền thống cực kỳ quý báu của Đảng và của dân ta. Các đồng chí từ Trung ương đến các chi bộ cần phải giữ gìn sự đoàn kết nhất trí của Đảng như giữ gìn con ngươi của mắt mình…”.

Sau đoàn kết, là Bác nói đến vấn đề đạo đức cách mạng:

Đảng ta là một Đảng cầm quyền. Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần, kiệm, liêm, chính. Chí công vô tư. Phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân“.

Chúng ta còn nhớ bài báo cuối cùng của Bác, viết trong dịp kỷ niệm ngày thành lập Đảng 3-2-1969. Bài báo mà Bác đã gửi bản thảo cho tất cả các đồng chí trong Bộ Chính trị để góp ý kiến và sau đó đã in trên báo Đảng. Đó là bài báo: “Nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân”. Bác đã viết:

“Trong lịch sử đấu tranh của Đảng và trong mọi hoạt động hàng ngày, nhất là trên mặt trận chiến đấu và sản xuất, rất nhiều cán bộ, đảng viên ta tỏ ra anh dũng, gương mẫu, gian khổ đi trước, hưởng thụ đi sau và đã làm nên những thành tích rất vẻ vang…“. Song bên cạnh những đồng chí tốt ấy, còn có một số ít cán bộ, đảng viên mà đạo đức, phẩm chất còn thấp kém.

Họ mang nặng chủ nghĩa cá nhân, việc gì cũng nghĩ đến lợi ích riêng của mình trước hết. Họ không lo “Mình vì mọi người” mà chỉ muốn “Mọi người vì mình”.

Do cá nhân chủ nghĩa mà ngại gian khổ, khó khăn, sa vào tham ô, hủ hóa, lãng phí, xa hoa. Họ tham danh trục lợi, thích địa vị quyền hành. Họ tự cao tự đại, coi thường tập thể, xem khinh quần chúng, độc đoán, chuyên quyền. Họ xa rời quần chúng, xa rời thực tế, mắc bệnh quan liêu mệnh lệnh. Họ không có tinh thần cố gắng vươn lên, không chịu học tập để tiến bộ.

Cũng do cá nhân chủ nghĩa mà mất đoàn kết, thiếu tính tổ chức, tính kỷ luật, kém tinh thần trách nhiệm, không chấp hành đúng đường lối, chính sách của Đảng và của Nhà nước, làm hại đến lợi ích của cách mạng, của nhân dân.

Tóm lại, do cá nhân chủ nghĩa mà phạm nhiều sai lầm!”

Không phải chỉ trong bài báo này, mà đã rất nhiều lần Bác Hồ dạy chúng ta phải ra sức xóa bỏ chủ nghĩa cá nhân. Người từng nói: “Chủ nghĩa cá nhân là kẻ thù nguy hiểm mà mỗi người chúng ta phải luôn luôn tỉnh táo đề phòng và kiên quyết tiêu diệt“.

Trước khi đi xa, Người đã nhìn thấy điều đó và có lẽ vì thế mà Người đã phê phán mạnh mẽ chủ nghĩa cá nhân, nhấn mạnh đến vấn đề xây dựng đạo đức cách mạng và Người đã dặn dò chúng ta phải làm tốt công tác chỉnh đốn Đảng. Một điều chúng ta nhận thấy là thái độ của Bác rất kiên quyết, Bác nói phải “xóa bỏ”, phải “tiêu diệt” chủ nghĩa cá nhân.

Một việc “Rất quan trọng và rất cần thiết” nữa mà trước khi đi xa, Bác Hồ quan tâm là “Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau”, những người thừa kế xây dựng chủ nghĩa xã hội vừa hồng vừa chuyên. Bác Hồ không chỉ dặn chúng ta phải nâng cao đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên, mà Người còn dặn dò phải quan tâm chăm lo giáo dục đạo đức cách mạng cho cả thanh niên nữa.

Đối với nhân dân, điều Bác quan tâm trước tiên là đời sống của nhân dân. Người dặn dò: “Đảng cần phải có kế hoạch thật tốt để phát triển kinh tế và văn hóa, nhằm không ngừng nâng cao đời sống của nhân dân“.

Trong muôn vàn tình thương yêu Người để lại cho toàn dân, toàn Đảng, Người không bỏ sót một ai! Lòng nhân ái Hồ Chí Minh thật rộng rãi, bao la, nói như một nhà văn: “Hồ Chí Minh là con người của chủ nghĩa nhân đạo theo ý nghĩa đầy đủ nhất!”.

Những ngày Xuân Kỷ Sửu này, trời Ba Đình cao xanh lồng lộng, từng dòng người Nam, Bắc, già trẻ, gái trai, các dân tộc, các tôn giáo… và bạn bè thế giới, đang nối nhau vào Lăng viếng Bác.

Cuộc vận động “Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” đã được nhân dân cả nước hưởng ứng mạnh mẽ. Bác Hồ kính yêu, Người vẫn đang sống cùng với nhân dân, đất nước!

Nguồn TL: TT Công tác HND VN