Tình cảm sâu nặng của Bác Hồ dành cho thương binh, liệt sỹ
19/06/2018 08:22
Tại Lễ kỷ niệrn 30 năm Ngày thành lập Đảng bác nói “Ăn quả phải nhớ người trồng cây. Trong cuộc sống tưng bừng vui vẻ hôm nay, chúng ta phải nhớ đến những anh hùng, liệt sỹ của Đảng ta, của dân ta”- Lời của Bác đã nhắc nhở chúng ta, những người đang sống trong cảnh đất nước hoà bình phải luôn luôn ghi nhớ công ơn to lớn của các đồng chí thương binh, liệt sĩ, những người đã vì nền độc lập, tự do của dân tộc, vì cuộc sống hạnh phúc của nhân dân mà hy sinh thân mình hoặc bỏ lại một phần xương máu trên chiến trường.
Với cương vị là Chủ tịch nước, mặc dù bận rất nhiều công việc để lãnh đạo nhân dân ta kháng chiến và kiến quốc, nhưng hàng năm cứ đến ngày 27 tháng 7- ngày “Thương binh- liệt sỹ”, Bác đều gửi thư cho các đồng chí thương binh và gia đình liệt sỹ. Những bức thư của Người rất đỗi giản dị, chân thành đó là những lời động viên, an ủi, kêu gọi rất mộc mạc, nhưng cụ thế và thiết thực. Đọc những bức thư đó, ai cũng cảm nhận được tình cảm của Bác dành cho họ.
Bác Hồ viếng nghĩa trang liệt sỹ (Ảnh tư liệu)
Có rất nhiều câu chuyện cảm động, thể hiện tấm lòng nhân ái, bao la của Bác dành cho các thương binh, trong đó câu chuyện chiếc điều hoà nhiệt độ trong phòng Bác là một trong nhiều câu chuyện xúc động: Một lần Bác đến thăm trại điều dưỡng thương binh ở Hà Nội. Hôm đó, trời nóng, khi đến thăm anh chị em thương binh nặng phải nằm bất động, Bác vừa hỏi chuyện vừa cầm chiếc quạt giấy của mình quạt cho anh em. Trên đường về, Bác rất xúc động. Chiếc điều hoà nhiệt độ là quà của các đồng chí ở Bộ Ngoại giao đang công tác nước ngoài gửi biếu Bác. Lúc đó, Bác đang ở trong ngôi nhà của người thợ điện trong Phủ Toàn quyền. Ngôi nhà có trần thấp, buổi trưa và buổi chiều rất nóng (lúc này Bác chưa chuyển sang Nhà sàn). Khi các đồng chí phục vụ lắp chiếc điều hoà nhiệt độ vào phòng của Bác, Bác không dùng, mà nói với đổng chí Vũ Kỳ: “Chiếc máy điều hoà nhiệt độ tốt đấy, các chú có thể đem đến cho quân y viện hoặc trại điều dưỡng thương binh. Hôm trước Bác đến thăm thấy các chú ấy ở nóng lắm. Còn Bác thì chưa cần, Bác ở thế này là được rồi”. Ngay chiều hôm đó, chiếc mảy điều hoà nhiệt độ trong phòng của Bác được chuyến đi.
Bác kêu gọi đồng bào cả nước hãy thể hiện tình cảm thương yêu, trách nhiệm và bổn phận của mình bằng những việc làm thiết thực nhất: “Trong lúc chống nạn đói kém, đồng bào ta đã từng mỗi tuần nhịn ăn một bữa để giúp các đồng bào bị đói. Bây giờ chống nạn ngoại xâm, tôi chắc đồng bào ta sẽ vui lòng vài ba tháng nhịn ăn một bữa đề giúp đỡ chiến sỹ bị thương”. Nhân ngày 27 tháng 7 hàng năm, Bác trích một tháng lương Chủ tịch nước của mình tặng các đồng chí thương binh; những tặng phẩm của đồng bào trong nước và kiều bào ta ở nước ngoài kính tặng Bác, Bác tặng lại các đồng chí thương binh.
Những món qùa của Bác giản dị nhưng vô cùng quỷ giá vì đó chính là sự quan tâm chăm sóc, là tình cảm của Người dành cho thương, bệnh binh. Những món quà đó là nguồn cổ vũ, động viên tinh thần to lớn đối với thương bệnh binh, làm ấm lòng người chiển sĩ. Đáp lại tình cảm ấy bằng tinh thần và nghị lực của anh bộ đội Cụ Hồ, nhiều thương, bệnh binh và gia đình liệt sỹ đã có nhiều cố gắng vươn lên, tự lực cánh sinh trong lao động sản xuất, học tập và trong cuộc sống, đúng theo lời Bác dạy: Thương binh tàn nhung không phế.
Trước lúc đi xa, Bác đã để lại cho toàn Đảng, toàn quân và toàn dân ta Bản Di chúc lịch sử, trong đó có phần viết về chính sách xã hội đối với thương binh, gia đinh liệt sỹ và nhưng người đã kinh qua chiến đấu. Bác viết: “Đối với những người đà dũng cảm hy sinh một phần xương máu của mình (cán bộ, chiến sỹ, dân quân, du kích, thanh niên xung phong…) Đảng, Chính phủ và đồng bào phải tìm mọi cách làm cho họ có nơi ăn chốn ở yên ổn, đồng thời phải mở những lớp dạy nghề thích hợp với mỗi ngươi để họ có thể dần dần “tự lực cánh sinh”. Đổí với các liệt sỹ, mỗi địa phương (thành phố, làng xã) cần xây dựng vườn hoa và bia kỷ niệm ghi sự hy sinh anh dũng của các liệt sỹ, để đời đời giáo dục tinh thần yêu nước cho nhân dân ta. Đối với cha mẹ, vợ con (của thương binh và liệt sỹ) mà thiếu sức lao động và túng thiếu, thì chính quyền địa phương (nếu ở nông thôn thì chính quyền xã cùng hợp tác xã nông nghiệp) phải giúp đỡ họ có công ăn việc làm thích hợp, quyết không để họ bị đói rét…”.
“Uổng nước nhớ nguồn” là truyền thống đạo lý nhân ái có từ ngàn đời của dân tộc Việt Nam. Truyền thống tốt đẹp này đã và đang được nhân dân ta phát huy từ đời này sang đời khác, từ thế hệ nàv sang thế hệ khác, mà Bác Hồ là một tấm gương tiêu biểu nhất. Khắc ghi lời dậy của Bác, Đảng và Nhà nước ta đã có những chính sách ưu tiên đối với thương bệnh binh và gia đình liệt sỹ. Đồng bào ta trên khắp mọi miền của Tổ quốc cũng đã làm nhiều công việc để đền ơn đáp nghĩa như: Tặng quà cho các gia đình có công với cách mạng, gia đình chính sách, xây nhà tình nghĩa; lập Quỹ đền ơn đáp nghĩa, xây nhà chính sách, phụng dưỡng các mẹ Việt Nam anh hùng, tìm mộ liệt sỹ… Những phong trào đó đã và đang được nhân dân ta nhân lên và phát huy rộng rãi. Xã hội ta cũng ngày càng tốt đẹp hơn từ những việc làm đầy nghĩa tình.
Nguồn tuyengiao.bacgiang.gov.vn